Thursday, April 12, 2007

Cánh buồm đỏ thắm (Alexandre grin)

"Nếu muốn giữ người ấy ở bên mình mãi mãi, em sẽ cố tạo ra một khoảng lặng, đủ để không quá gần mà cũng không quá xa..."

Trên đời này có biết bao nhiêu chuyện tình. Có những câu chuyện kết thúc và để lại đêm tối. Có những câu chuyện kết thúc và để lại ánh sáng. Có những câu chuyện kết thúc và để lại hư không....

Thế nhưng, có những câu chuyện mãi mãi không kết thúc. Anh không biết “Cánh buồm đỏ thắm” của A-lếch-xan-đrơ-Grin đúng không? Và em muốn anh đọc nó vì nó khiến cho mọi người khi đã hiểu về nó thì sẽ phải nghĩ suy về niềm tin, về hạnh phúc và ngày mai.

Ở đó,những mảnh đất đang nở hoa rì rào đâu đó trên những hòn đảo giữa đại dương, giữa miền đất ngát hương ấy là sắc đỏ của những cánh buồm rực cháy lên trong tim chúng mình.

Đó là thuyền trưởng Grây và cô gái làng chài Axôn. Họ đã từng ở rất xa nhau, nhưng bây giờ thì không.


Thuở nhỏ, cậu bé Grây đã lấy sơn màu xanh để xóa đi những cái đinh trên bức tranh chúa Kitô bị hành hình bởi cậu không thể chịu đựng được nỗi đau đớn, dù đó là nỗi đau của bất kỳ ai.

Thuở nhỏ và cả khi lớn lên, cô bé Axôn hầu như bị làng Ca-pec-na chối bỏ. Mặc kệ những người ấy, cô vẫn tin rằng khi người thợ đốt than xếp than vào giỏ, chúng sẽ đâm chồi nảy lộc nở ra những đóa hoa, và rồi một ngày kia chàng hoàng tử tuấn tú sẽ theo một cánh buồm đỏ thắm tới đón cô đi.

Hai con người như thế sẽ yêu nhau, sẽ hiểu nhau bởi họ sinh ra trên đời là để hội ngộ bằng cổ tích.

Anh có cho rằng chúng mình viển vông khi tin vào những giấc mơ không? Có cho rằng “Cánh buồm đỏ thắm” chỉ là câu chuyện cổ tích không có thực không??

Với chúng mình, đó không chỉ đơn giản là hình ảnh tuyệt đẹp của một mối tình hoàng tử- công chúa đâu. Cánh buồm mơ ước ấy không chỉ là dấu hiệu nhận ra nhau của Axôn và Grây. Màu đỏ như nắng hồng buổi sớm ấy tỏa ra niềm vui cao quý rộn ràng giúp cho tâm hồn Axôn không bị hoen ố bởi sự hắt hủi coi khinh. Cánh buồm đỏ ấy đã kéo Grây ra khỏi nỗi buồn không biết mình phải đi tìm điều gì trong cuộc đời bao la.

Vẫn biết là khoảng trống giữa cuộc đời và cổ tích là mênh mang, vẫn biết là câu chuyện đầy nắng, hoa và gió biển của Grây và Axôn không thể xóa nhòa khoảng trống ấy nhưng chúng mình tin rằng một nơi nào trên Trái đất vẫn có những chàng trai và cô gái như họ, và mãi mãi, sắc thắm của cánh buồm ngày xưa sẽ lung linh trong tim chúng mình.

Anh có tin không, thân yêu của em?

Cánh buồm đỏ thắm

Ngỡ ngàng phút giây em đến ngập chứa hồn anh
Dường như đôi chân không còn bước trên thế trần
Người ơi ta nào quen biết, mà sao hồn nghe tha thiết
Em là giấc mơ của anh, thơ ngây đôi mắt nhìn xa xăm mơ màng

Ngỡ ngàng giây phút anh đến ngập chứa hồn em
Xôn xao cánh buồm đỏ thắm cổ tích xưa
Vòng tay chưa hề quen biết, bờ môi chưa từng tha thiết
Bỗng nhiên gần đâu đây, bỗng nhiên em muốn về bên anh mãi mãi.

Người yêu dấu ơi tình yêu có phép nhiệm màu
Cho anh tìm về bên em và đem giấc mơ hiện ra nơi ánh sáng trên cao
Hãy lắng nghe phút giây tình yêu lên tiếng
Người là chiêm bao hay là lẽ sống của cuộc đời
Để hôm nay ta biết thiên đường mà ta khao khát là nơi đây.

Em như ánh trăng dịu mát qua làn môi say
Ở giữa đôi ta chỉ có một con đường
Lòng anh nuôi ngàn cơn gió, thuyền anh đi về nơi em
Em là giấc mơ của anh cho anh được dắt em đi suốt cuộc đời

Mãi là dư âm đẹp nhất của thời gian
Em yêu cánh buồm cổ tích mang bóng hình anh
Lòng em nuôi ngàn cơn sóng thuyền em đi về nơi anh
Anh là giấc mơ của em, em tin vào nỗi chờ mong từng giây phút

Link download direct: tại đây

1 comment:

Doan Thuc said...

Chào tác giả, mình đang đi tìm truyện này, cám ơn bạn đã tạo ra một blog thật thú vị